Chuyện này ngay lập tức truyền khắp trong thôn, những người trước kia còn thương hại Ngô Tuệ Nương không sinh được nhi tử đều lập tức câm miệng không hé răng nữa.
Tiệc mừng ba ngày tưng bừng náo nhiệt kết thúc, sau khi tiễn bước người Ngô gia, Trình Loan Loan bảo tất cả hạ nhân đến tập hợp trong viện.
Ban đầu nàng mua ba tỷ đệ Ngụy gia và Trình Phóng, sau đó triều đình lại ban cho mười hai người, hôm nay còn mua thêm mười bốn người nữa, số lượng hạ nhân trong nhà nháy mắt tăng vọt lên ba mươi người, cũng may viện rộng rãi, hai người ở chung một gian phòng vẫn đủ.
Sau khi trong nhà có thêm nhiều người thì phải bố trí lại công việc một lần nữa.
“Tề bà tử, bà vẫn phụ trách sắp xếp mọi việc như từ trước đến nay, những nha hoàn, gã sai vặt mới đến đều giao cho bà dạy dỗ.” Trình Loan Loan nói đâu vào đấy: “Dương bà tử vẫn dạy Tiểu Châu Châu học y như trước, Mã bà tử lo liệu bên phòng bếp là được, Ngô bà tử phụ trách phòng kho, tiền bạc cũng giao cho bà quản lý. Diệp Tử vẫn hầu hạ Tiểu Châu Châu, Ngưng Lam tiếp tục hầu hạ ta, Hồng Diễm và Liễu Lục đừng làm mấy việc vặt nữa, sau này chỉ phụ trách xem sổ sách kinh doanh thay ta thôi.”
“Trước kia Hồng Anh giúp đỡ quản lý phòng bếp, sau này có thể đến học tập tại Đại Hà Yến với Trình Phóng.” Nàng cười nói: “Đương nhiên nếu cháu muốn tiếp tục ở lại trong thôn thì ta cũng không bắt buộc cháu.”
Ngụy Hồng Anh thoáng chốc mừng rỡ, ở lại trong thôn thì vẫn là phận hầu hạ người khác, nói không chừng sau khi đến Đại Hà Yến nàng ấy có thể làm trù nương. Ai lại không mong muốn mình có thêm nhiều bản lĩnh chứ?
Nàng ấy lập tức nói: “Nô tỳ bằng lòng đến Đại Hà Yến hỗ trợ.”
Trình Loan Loan gật đầu, tiếp tục nói: “Hồng Diễm, nếu cháu bằng lòng học thì ta sẽ giao việc kinh doanh cây ớt trên tay hiện nay cho cháu giúp đỡ lo liệu, thế nào?”
Vốn nàng muốn tìm người hợp tác để nằm không kiếm tiền nhưng người trong thôn không có dũng khí tiếp nhận việc làm ăn lớn như vậy mà nàng lại không tin được người ngoài thôn cho nên cuối cùng quyết định tự mình kiểm soát tất cả mọi việc, để cho người dưới quyền trực tiếp làm, mặc kệ làm thành thế nào thì nàng đều có thể khống chế.
Hai mắt Ngụy Hồng Diễm tỏa sáng: “Tạ ơn Cung nhân, nô tỳ nhất định sẽ học hỏi thật tốt, không phụ kỳ vọng của Cung nhân.”
Trình Loan Loan rất thích hai tỷ muội này, từ lúc đến chỗ của nàng, các nàng ấy vẫn luôn chăm chỉ làm việc, lúc rảnh rỗi còn đọc sách, viết chữ, tính toán sổ sách. Bởi vì sự cố gắng của các nàng ấy nên nàng mới bằng lòng cho tỷ cơ hội này. Nếu ngày sau biểu hiện của hai tỷ muội đủ tốt thì có thể để các nàng ấy chuộc thân, tự mình đảm đương mọi việc.
Nàng chuyển ánh mắt về phía những hạ nhân mới mua, nhẹ giọng mở miệng nói: “Ta cũng xuất thân từ nghèo khó nên đương nhiên có thể hiểu được sự khó khăn của các ngươi khi bán mình làm nô. Tất cả mọi người đều bị cuộc sống bức bách, không có ai thấp hèn hơn ai. Nhưng nếu ta đã tiêu tiền mua các ngươi về thì các ngươi phải chăm chỉ làm việc, nếu ai lười biếng, dùng mánh khóe thì ta cũng chỉ có thể trả về.”
“Ta sẽ không đối xử tệ bạc với những người làm việc chăm chỉ nghiêm túc ở chỗ này của mình, các ngươi cũng không cần lo thiếu ăn thiếu mặc, ta lại càng không hà khắc. Nếu các ngươi bằng lòng học chữ, học tính toán sổ sách thì sau này khi công việc kinh doanh thiếu người, ta sẽ ưu tiên lựa chọn trong số các ngươi để bù vào chỗ trống…. Cả những người ở lại trong viện hầu hạ và những người ra ngoài giúp đỡ kinh doanh, hẳn các ngươi đều biết nên chọn gì rồi chứ?”
Những người vừa được mua chính tai nghe thấy Trình Loan Loan giao việc kinh doanh vào tay tiểu nha hoàn, đương nhiên sẽ không nghi ngờ nàng đang giả vờ.
Hơn nữa bọn họ đã sớm nghe nói đến tên tuổi của Tuệ An nhân… À, không, bây giờ đã là Tuệ Cung nhân, một mệnh phụ triều đình tứ phẩm không cần thiết phải lừa gạt hạ nhân bọn họ.’
Trình Loan Loan quay đầu: “Tề bà tử, bà sắp xếp công việc cho bọn họ đi, sau đó chuẩn bị cơm nước, ăn no rồi nghỉ ngơi, ngày mai chính thức bắt đầu làm việc.”
Sau khi nói xong nàng liền rời khỏi viện.
Sau đó đến lượt Tề bà tử dạy bảo, trên người bà tử đến từ kinh thành luôn mang theo khí thế uy nghiêm, Cung nhân nói năng hòa nhã vậy bà sẽ nghiêm khắc hơn.
Sau khi dạy bảo xong, lập tức sắp xếp cơm nước, đều là những món ăn ngon, có rau dưa, có thịt, có canh và cả cơm tẻ đủ để no bụng.
Nhóm hạ nhân ở trong phường môi giới đã lâu, chưa bao giờ được nếm những món ngon như vậy. Bọn họ sẽ cố gắng làm việc, ít nhất là để sau này luôn có những bữa ăn ngon thế này.