Tiền gia cùng Lãnh gia kết thân 1
Vào ngày viện thí thì ý thu đã tràn ngập lòng người.
Trình Loan Loan, Lục Ánh Tuyết cùng với Chu tiên sinh đưa hơn hai mươi học sinh đến trường thi.
Tham dự viện thí thì phải ở trong đó ba ngày ba đêm, tự chuẩn bị lương khô và nước uống, có mấy học sinh thể lực không tốt đã chịu không nổi.
Tuy nhiên thể trạng của đám hài tử trấn Đại Hà vẫn còn ổn, không đến mức té xỉu ở trường thi.
Các học sinh sau khi xác minh danh tính thì xếp hàng chờ vào chỗ ngồi, chờ tất cả mọi người đều vào trong thì Lục Ánh Tuyết mới đi đến lối vào, nhét một khối bạc vào tay thủ vệ canh cửa, thấp giọng nói mấy câu.
Vị tiểu ca kia lén đem bạc giấu vào tay áo, sau đó đi một vòng quanh trường thi rồi trở lại xì xầm với Lục Ánh Tuyết vài câu.
Trình Loan Loan nhìn thấy Lục Ánh Tuyết cười khổ đi tới: “Tiểu Chiêm vẫn là ngồi cạnh hố xí, may mắn hắn mỗi ngày ở đều đọc sách gần chuồng heo, với hắn mà nói chuyện này cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.”
Trình Loan Loan không biết nên an ủi như thế nào, chỉ cần ô danh của Ngu phu tử chưa được rửa sạch vậy thì đãi ngộ của Ngu Chiêm trong giới văn nhân này cũng chỉ là một vòng lẩn quẩn như vậy.
Nàng nói sang chuyện khác nói: “Không phải muội nói lần này tới Hồ Châu phải làm cho Kiều Kiều một bộ trang sức bằng vàng ròng làm của hồi môn hay sao, đi, chúng ta qua bên kia dạo một vòng.”
Vừa nói đến đi dạo phố thì Lục Ánh Tuyết lập tức hứng thú, đem hết lo âu vứt hết sau đầu rồi cùng đi dạo phố.
Trang sức ở cửa hàng Hồ Châu tinh xảo hơn nhiều so với huyện Bình An, đủ loại phỉ thúy mã não ngọc thạch trân châu, các loại đều có kiểu dáng tinh mỹ, cần gì có đó.
Lục Ánh Tuyết muốn làm trang sức cho Kiều Kiều, Trình Loan Loan làm cho hai tôn nữ nhà mình mỗi đứa một bộ trang sức hồi môn, Tiểu Châu Châu có một bộ thì Tiểu Trăn Trăn cũng phải có một bộ, vì để không bất công nên cũng làm cho Thần Thần, nhi tử của Nhị Cẩu và Oánh Oánh một chiếc khóa bình an tinh xảo…
Từ hiệu trang sức đi ra thì cũng đã tới bữa trưa.
Hai người quyết định ăn cơm ở ngoài, ở Hồ Châu cũng có Đại Hà Yến nên tất nhiên là phải tới tửu lâu nhà mình ăn cơm.
Trình Loan Loan là khách hàng cao cấp, cho dù không hẹn trước thì cũng có thể vào nhã gian dùng bữa, mỗi một tòa tửu lâu Đại Hà Yến đều giữ lại nhã gian chuyên biệt cho các khách hàng cao cấp.
Nàng cùng Lục Ánh Tuyết đi đến chi nhánh Đại Hà Yến ở Hồ Châu, tửu lâu này được xây dựng ở cuối một con phố vô cùng sầm uất, có ba tầng lầu, mặt tiền cửa hiệu so với Đại Hà Yến ở huyện Bình An thì lớn hơn gấp ba lần, lượng khách tiếp đãi cũng khá lớn.
Vào trong đã thấy khách ngồi đầy sảnh lớn, nhã gian ở lầu hai cũng có khách ra vào như mây.
Trình Loan Loan đang muốn đưa ra thẻ vàng để lên lầu ba thì Lục Ánh Tuyết đã túm lấy tay áo nàng: “Loan Loan tỷ, tỷ nhìn xem bên kia không phải là Tiền lão và Lãnh viên ngoại sao?”
Nàng quay đầu nhìn lại thì quả thật ở vị trí cạnh cửa sổ bên kia Tiền lão và Lãnh viên ngoại đang trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Viện thí lần này Tiền Huy cũng tham gia, Tiền lão gia tử xuất hiện ở Hồ Châu cũng rất bình thường, mà Tiền gia cùng Lãnh gia là người quen cũ, ngồi uống rượu với nhau cũng rất bình thường, không biết vì cái gì mà Trình Loan Loan lại ngửi được mùi bát quái.
Vừa lúc Tiền lão gia tử quay đầu nhìn thấy Trình Loan Loan, lập tức đứng dậy muốn hành lễ.
Trình Loan Loan cất bước qua đó: “Tiền lão gia tử đừng giữ lễ tiết, ngồi, ngồi xuống đi, a, sao Lãnh viên ngoại cũng ở đây vậy?”
Lãnh viên ngoại đứng dậy chắp tay: “Nếu không phải tại hạ cùng Tiền lão muốn nói chút việc riêng thì chắc chắn sẽ làm chủ mời Tuệ Cung nhân dùng cơm, mong Tuệ Cung nhân đừng để ý.”
“Tuệ Cung nhân cũng không phải người ngoài, không bằng để Tuệ Cung nhân làm người chứng kiến đi, Tuệ Cung nhân, Ngu phu nhân, ngồi xuống cùng dùng cơm đi.” Tiền lão gia tử vuốt râu, cũng không có chút nào xem bọn họ là người ngoài nói: “Lần này ta đến Hồ Châu một là bồi Huy nhi đi thi, hai là muốn đề bạt chuyện hôn sự với Lãnh gia.”
Lục Ánh Tuyết thích nhất là hóng chuyện, ngồi bên cạnh hứng thú bừng bừng nói: “Theo ta được biết Lãnh viên ngoại chỉ có một nữ nhi, Tiền thiếu gia là muốn kết thân với Lãnh tiểu thư sao?”
Đừng nói là Lục Ánh Tuyết, Trình Loan Loan cũng rất tò mò, rốt cuộc thì Lãnh tiểu thư chút nữa đã thành nhi tức nhà nàng rồi.
Mấy năm nay Lãnh tiểu thư ngày càng lớn tuổi nhưng vẫn bị những lời đồn nhảm nhí quấy nhiễu khiến nàng ấy không tìm được nhà chồng, nàng cũng thấy thổn thức thay cho vị tiểu thư này.