Quà lễ Chu tuế* là kính Tây Dương 1
(*Chu tuế: thôi nôi, tròn một tuổi)
(*Chu tuế: thôi nôi, tròn một tuổi)
Thời tiết càng lúc càng lạnh.
Kinh thành hoa mai nở rộ, rất nhiều phu nhân hẹn nhau thưởng mai uống trà.
Chỉ là Trình Loan Loan bởi vì chuyến đi Lâm Khê, người bên ngoài đều biết nàng bị thương nhẹ, ngược lại có cớ từ chối rất nhiều cuộc hẹn.
Nàng ở kinh thành không cần quản lý công xưởng, không cần xuống ruộng, không cần cùng các thôn dân hàn huyên, có rất nhiều thời gian.
Hơn mười ngày liên tiếp, binh khí nàng đặt làm cuối cùng cũng tới, nàng tốn hơn ba ngàn lượng bạc, chất đầy không gian trữ vật.
Kế tiếp, phải nghĩ cẩn thận xem làm như thế nào để chuyển số vũ khí nhiều như thế này vào sơn cốc kia của Hạ gia, hơn nữa trước khi Hạ gia phát hiện ra, phải sớm để cho quan trên biết được… Đến lúc đó, Hạ gia không xong đời cũng phải xong.
Chuyện lớn thế này, Trình Loan Loan không dám làm bậy, trầm tư suy nghĩ từng chút một.
Ngày mười hai tháng chạp, là tiệc rượu Chu tuế của khuê nữ nhà Trình Chiêu.
Một tháng trước mới thật sự là lúc khuê nữ tròn một tuổi, nhưng không biết Trình đại tẩu nghe ai nói hươu nói vượn cái gì, nói chỉ cần làm tiệc rượu cho đại tôn nữ vào ngày mười hai tháng chạp, như vậy kế tiếp Tư Đồ Mạn chắc chắn sẽ mang thai một tiểu tử mập mạp, vì thế, tiệc rượu Chu tuế liền hoãn lại tổ chức sau một tháng.
Trình Cẩn Tuyên lớn lên trắng trẻo mập mạp, cặp mắt kia giống như Tư Đồ Mạn, đặc biệt xinh đẹp, khoa chân múa tay rất có khí lực.
Tư Đồ phu nhân ôm ngoại tôn nữ cười nói: “Hài tử này mắt giống Tiểu Mạn, mũi và miệng giống hệt Nhị cô.”
Tư Đồ Mạn nhìn nữ nhi nhà mình, lại nhìn Trình Loan Loan, nhất thời im lặng.
Cái mũi cùng cái miệng này với Nhị cô hoàn toàn không giống nhau, mẫu thân nàng thật sự là nói lung tung.
“Đến đây, Nhị cô ôm một lát.” Trình Loan Loan ôm hài tử lại, sau đó lấy một cái hộp nhỏ từ trong tay áo ra nhét vào trong lòng hài tử, “Quà sinh thần tròn một tuổi mà Nhị cô nãi nãi tặng con, cất cho kỹ nhé, rớt sẽ không còn nữa.”
Tư Đồ Mạn vội từ chối: “Lúc Nhị cô đến kinh thành đã đưa quà gặp mặt rồi, sao còn đưa…”
“Lễ gặp mặt là lễ gặp mặt, lễ Chu tuế là lễ tròn một tuổi mà.” Trình đại tẩu cầm cái hộp nhỏ qua, mở ra, nhất thời kinh sợ, “Cái này, đây là cái gì?”
Một đám người bên cạnh lại gần.
Tư Đồ phu nhân vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc: “Đây là kính Tây Dương, thứ này cũng không rẻ.”
Nhà mẹ đẻ nàng là thương nhân buôn muối, rất có tiền, có đôi khi ra biển sẽ mua chút đồ hiếm lạ trở về, kính Tây Dương này rất khó tìm thấy, người biết chế tác cũng không nhiều, ở nước ngoài cũng rất đắt, mang về trong nước lại càng đắt đến dọa người, vậy mà Tuệ Thục nhân cứ như vậy tặng cho một tiểu nha đầu vừa tròn một tuổi.
“Thì ra đây là kính Tây Dương, nghe nói Hoàng hậu nương nương cũng có một cái, lớn hơn cái này, có thể soi nửa thân thể.”
“Thứ này so với gương đồng soi rõ ràng hơn nhiều, ai nha, khóe mắt ta lúc nào có nhiều nếp nhăn như vậy, mỗi ngày ta soi gương đồng lại không phát hiện.”
“Đừng nói nữa, ta cũng mới biết thì ra dưới mũi ta có một nốt ruồi nho nhỏ.”
Tấm gương lớn bằng bàn tay, bị phụ nhân trong phòng truyền tới truyền lui nghiên cứu, từng người một không ngừng phát ra tiếng thán phục.
Trình Loan Loan biết thời đại này có kính Tây Dương cho nên mới dám lấy ra.
Chỉ là đồ chơi kỳ lạ này đều là nước ngoài tiến cống, chỉ có quý nhân trong cung mới dùng được.
Thương nhân dân gian có thể mua khi có tiền, nhưng cho dù mua về cũng không dám khua trống múa chiêng khoe khoang, sợ bị cáo trạng một cái là xong con bê.
Trình Loan Loan cố ý chọn một cái gương to bằng bàn tay, vừa không để cho quý nhân trong cung cảm thấy vượt quá khuôn phép, cũng có thể nâng thân phận cho khuê nữ Trình Chiêu một chút, miễn cho Tư Đồ Mạn luôn bị Trình đại tẩu chèn ép.
“Thật là một hài tử có phúc, có một Nhị cô nãi nãi như Tuệ Thục nhân.”
“Ai nói không phải chứ, hài tử này về sau còn có phúc lớn hơn nữa.”
“Tôn tử nhà ta một tuổi, nói không chừng còn có thể thành thân từ nhỏ…”
Tiếng nghị luận của những người xung quanh truyền đến tai Trình đại tẩu, nàng ta không khỏi có chút giật mình, chỉ một cái gương nhỏ như vậy mà khiến cho Tam phẩm phu nhân kia muốn định hôn từ nhỏ cho tôn tử nhà mình và nha đầu này?
Có quá cẩu thả không?
Nhưng nhiệt tình của những người xung quanh không giống như là giả dối.
Nàng ta không thể không thừa nhận thêm một lần, danh tiếng của Tam phẩm Tuệ Thục nhân dùng thật tốt, khách quý trước kia không mời được lúc này toàn bộ đều đến.