Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Trên đường tới kinh thành, khắp nơi đều là lão bách tính chúc mừng năm mới.
Đầu phố náo nhiệt cực kỳ, thường vang lên tiếng pháo nổ bùm bùm, đám hài tử cầm hương đốt pháo khắp nơi, rất vui vẻ.
Trình Loan Loan vén màn xe, nhìn cảnh trí náo nhiệt ngoài cửa sổ, trong lòng cũng vui thích.
Thái bình thịnh thế như thế này nên kéo dài tiếp chứ không phải vì lòng tham mà khiến cuộc sống của lão bách tính vô tội đắm chìm trong dầu sôi lửa bỏng.
Hưng, bách tính khổ.
Vong, bách tính khổ.
Không có chiến tranh, bách tính mới thật sự có thể hạnh phúc.
Sau khi xe ngựa sắp tới cổng cung đình thì tắc lại.
Đừng thấy cấp độ quan viên tam phẩm rất cao nhưng quan viên nhất nhị tam phẩm trong cả kinh thành cộng lại cũng hơn trăm người, lại cộng thêm gia quyến tùy tùng, người càng nhiều hơn.
Trình Loan Loan từ trên xe ngựa bước xuống, Trình Ất dắt xe ngựa sang một bên chờ đợi, Tề bà tử lên trước đỡ nàng, hai người cùng vào cung.
“Tuệ Thục nhân!” Chương phu nhân ở cổng cung đợi tiến vào nhìn thấy Trình Loan Loan tới, lập tức đi ra khỏi hàng đón nàng: “Đây là lần đầu tiên ngươi tham gia Trừ Tịch yến hội trong cung nhỉ, có chỗ nào không hiểu, cứ việc hỏi ta.”
Thê tử của Lâm thái phó – Lâm phu nhân cũng đi tới, cười nói: “Chẳng qua chỉ là yến hội mà thôi, chắc chắn Tuệ Thục nhân có thể ứng phó được, đợi lát nữa chúng ta ngồi chung.”
“Loan Loan ngồi cùng ta thì hơn.” Nguyễn phu nhân đi tới, thân thiết ôm cánh tay của Trình Loan Loan: “Cung yến này mỗi năm một lần, mỗi lần đều có nhiều quy tắc, Loan Loan theo ta học là được rồi.”
Nhìn thấy Nguyễn phu nhân thân thiết với Trình Loan Loan như vậy, Chương phu nhân và Lâm phu nhân đều hơi kinh ngạc.
Nguyễn gia là võ tướng, Nguyễn phu nhân không thích tạo những mối quan hệ giao thiệp này, quan hệ với ai cũng nhạt nhòa, không ngờ lại thân với Tuệ Thục nhân như vậy.
Lâm phu nhân cười nói: “Nguyễn phu nhân phải chăm sóc Nguyễn tiểu thư, nào có thời gian chiếu cố Tuệ Thục nhân.”
“Tiểu nữ không khỏe, mấy ca ca trong nhà luân phiên chăm sóc, bọn hài tử đều không tiến cung.” Nguyễn phu nhân cười nói: “Tới lượt chúng ta rồi, mau vào thôi.”
Bà biết tối nay có chuyện lớn xảy ra, dĩ nhiên sẽ không để nữ nhi tiến cung đối mặt với nguy hiểm.
Đêm nay nhiều người như vậy, người biết kế hoạch lại chưa tới mười người, bà và Loan Loan là hai người duy nhất biết chuyện trong đám nữ quyến, sau đại loạn, hai người các nàng cần hỗ trợ sơ tán nữ quyến hoảng loạn…
Sau khi kiểm tra thân phận, một nhóm người đi vào trong cung.
Trong cung điện treo đèn lồng đỏ bốn phía, dán cửa sổ màu đỏ, các cung nữ thái giám mặc y phục mới, khắp nơi tràn đầy không khí năm mới.
“Thật kỳ quái.” Chương phu nhân nhìn trái ngó phải: “Trước đây mỗi lần tiến cung đều là ba bước một cấm vệ quân canh giữ, hôm nay thật lạ, đi cả quãng đường lại không thấy một thị vệ nào.”
Lâm phu nhân cũng gật đầu theo: “Những thái giám đó thần sắc vội vã, cũng không biết đang bận cái gì.”
“Cung yến năm nay đều phải biểu diễn nhảy múa gì đó, có thể là đi chuẩn bị những thứ này.” Nguyễn phu nhân chuyển chủ đề nói: “Nói ra thì nhị hoàng tử và tam hoàng tử cũng tới tuổi hôn phối rồi nhưng vẫn chưa cưới chính phi, cung yến tối nay chắc sẽ có không ít thiên kim khuê tú dâng lễ, không biết thiên kim nhà nào sẽ thành hoàng tử phi đây.”
Chương phu nhân và Lâm phu nhân đều đã hơi lớn tuổi, thích nhất là suy nghĩ những chuyện này, hai người hăng hái nghị luận.
Đi suốt quãng đường, rất nhanh đã tới đại điện, trong ngoài đại điện đang đốt lửa than, vô cùng ấm áp, trong điện bày rất nhiều bàn thấp, một bàn có thể ngồi hai người, triều thần dựa theo phẩm cấp thân phận ngồi theo thứ tự.
Nguyễn tướng quân không tới, Nguyễn phu nhân không dẫn gia quyến, vừa hay Trình Loan Loan cũng đến một mình, thế là hai người vừa hay ngồi lại một bàn.
Hai người vừa ngồi xuống đã thấy người của Hạ gia tới.
Hạ Hãn Hải và Hạ phu nhân, Hạ Lăng và đại thiếu phu nhân Hạ gia, một đoàn bốn người từ cửa đại điện đi vào, chia thành hai bàn ngồi xuống.

Advertisement
';
Advertisement