Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

“Thái hậu cẩn thận!”
Trình Loan Loan bước một bước tới, kéo mạnh thái hậu đi, kéo tới trước người mình, nàng dùng lưng chắn một đao đó.
Nhưng đao đó không đ.â.m xuyên cơ thể của nàng, bởi vì trước khi tham gia cung yến, nàng biết đêm nay nguy cơ trùng trùng, cho nên trên dưới toàn thân đều bọc trang bị chống đao.
Thái hậu khó tin nhìn Trình Loan Loan: “Đa tạ Tuệ Thục nhân.”
Vào thời khắc nguy hiểm như thế này, người cứu bà không phải là Vinh Khánh nuôi từ nhỏ tới lớn mà là một mệnh phụ chưa từng thâm giao.
“Thái hậu không sao chứ?” Vinh Khánh hậu tri hậu giác phản ứng lại, lập tức đỡ cánh tay của thái hậu: “Ta, vừa nãy ta sợ quá, nghĩ tới cung biến hơn mười năm trước, năm đó Đoan Mẫn công chúa và cha nương c.h.ế.t thảm trước mặt ta như vậy, ta rất sợ, thật sự rất sợ…”
“Không trách con.” Thái hậu vỗ mu bàn tay của nàng ta: “Nơi này quá nguy hiểm, đi mau thôi.”
Sau khi Hạ Tiêu mở cửa mật đạo, lần nữa xông tới, dây dưa với hắc y nhân.
Đợi tất cả mọi người đều vào mật đạo, Hạ Tiêu lập tức lách người vào, ấn nút bấm bên vách đá, cửa đá từ từ hạ xuống, ngăn cách tất cả nguy hiểm ở bên ngoài.
Đây là mật thất của hoàng thất, chỉ có hoàng đế mỗi đời mới biết lối vào và lối ra.
Nhưng bây giờ hoàng đế lại dẫn nhiều người như vậy vào trong mật thất.
Trình Loan Loan không thể không thừa nhận đây là một vị hoàng đế tốt, không hề do dự lấy ra át chủ bài của mình, nhưng làm như vậy cũng có ích, mỗi người ở đây đều sẽ nhớ phần ân tình này, sẽ càng trung thành với đế vương.
Mật thất này rất hẹp, sau khi đi một lúc mới rộng ra, đi xuống bậc thềm tầm khoảng một khắc, nhìn thấy một tòa đại điện.
Người có mặt tại đây đều kinh ngạc, nhỏ tiếng nghị luận.
“Dưới hoàng cung lại còn xây một tòa cung điện lớn như vậy.”
“Nơi này gần giống với Bảo Hòa Điện, có thể chứa ít nhất ngàn người.”
“Không biết có nước và lương thực không, có thể đảm bảo ngàn người sống được bao nhiêu ngày?”
Sắc mặt hoàng đế nhàn nhạt, hắn nói: “Bên trái có kho thóc, bên phải là suối nước từ bể núi giả bên trên nhỏ xuống, đủ để một nghìn người sống một tháng.”
Tất cả mọi người ở đây cộng lại cũng chỉ vài trăm người, nghe hoàng đế nói vậy, mọi người lần lượt thở phào một hơi.
Nhưng nếu thật sự ở đây một tháng, mọi người cũng nên lo lắng, bởi vì chứng tỏ bên ngoài thay đổi rồi.
Mọi người chịu không ít hoảng sợ, mỗi người tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, có vài người bị thương, tạm thời xé rách y phục băng bó lại, coi như là cầm cự.
Trên mặt Nguyễn phu nhân mang theo lo lắng: “Cũng không biết lão Nguyễn có thể bắt được Tiêu Quyết không, đúng là khiến người ta phát sầu.”
Lần cung biến này, hoàng đế đã an bài trước, trong cung do Hạ Tiêu bảo vệ, ngoài cung là Phiêu Kỵ đại tướng quân tổng công, nội bộ còn có cấm vệ quân do Tần vương thống lĩnh mai phục, trong ngoài tạo thành gọng kìm, chắc chắn lấy được đầu của Tiêu Quyết.
Điều duy nhất mà hoàng đế không hiểu là vì sao Trình Loan Loan có thể viết ra tên đại thần phản nghịch chính xác tới như vậy, hắn lên tiếng hỏi vấn đề này.
“Bởi vì trước đây thần phụ luôn muốn đối phó Hạ gia.” Trình Loan Loan cúi đầu phân tích: “Thần phụ lực lượng mỏng manh, bèn muốn mời ngoại viện, cho nên thâm nhập phân tích bối cảnh thế lực của đại thần trong triều một chút, trước đây đã phát hiện một số manh mối, nhưng không dám nói rõ… cho tới khi chuyện của Hạ gia bại lộ, thần phụ mới dám nói rõ với hoàng thượng, sự thật chứng minh, suy đoán của thần phụ không sai.”
Thái hậu nhìn nàng, trong ánh mắt có thêm nhiều tán thưởng: “Tuệ Thục nhân mới vào kinh thành chưa tới nửa năm đã phân tích thế cục triều đình rõ ràng như vậy, quả nhiên là một người thông minh, thân là nữ tử thật đáng tiếc.”
“Thân là nữ tử cũng có cái lợi của nữ tử, nếu không thần phụ phân tích triều đường như vậy, chắc chắn sẽ khiến hoàng thượng kiêng dè.” Trình Loan Loan thẳng thắn nói: “Cho dù là nữ tử, không phải hoàng thượng cũng đã cho thần phụ một thân phận Thục nhân tam phẩm rồi sao, đây là vinh hạnh lớn nhất, cũng là động lực của thần phụ.”
Thái hậu nắm tay nàng: “Nếu sớm biết Tuệ Thục nhân lanh lợi thông minh như vậy, ai gia nên sớm triệu kiến khanh, nhưng bây giờ cũng không muộn, sau này khanh phải tiến cung nói chuyện cùng ai gia nhiều hơn…”

Advertisement
';
Advertisement