Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Đến A Tát Bố Quốc 1
Đi qua đường Nguyệt thị tộc theo quy tắc phải đóng phí qua đường.
Nhưng một bên là nước Đại Vũ, một bên là A Tát Bố Quốc, Nguyệt thị tộc căn bản đều không dám đắc tội, nào dám nói đến thu lộ phí mượn đường.
Do thời tiết, A Tát Bố thiếu lương thực, nhưng không thiếu vàng, phất tay cho một trăm lượng vàng làm phí qua đường.
Quan viên địa phương Nguyệt thị tộc cảm động đến rơi nước mắt, còn chuẩn bị một bữa trưa.
Trình Loan Loan thuận đường hỏi thăm một chút tình hình chiến đấu hiện nay của nước Đại Vũ và Tịch Cơ Quốc.
Quan viên Nguyệt thị tộc vừa nói, quan viên Hồng Lư Tự am hiểu ngôn ngữ Nguyệt thị tộc vừa phụ trách thông dịch.
“… Đại quân nước Đại Vũ áp sát, Tịch Cơ Quốc vừa lăn vừa bò trở về hải đảo của bọn họ, Nguyệt thị tộc chúng ta cũng được một khoảng thời gian nghỉ ngơi… Thuyền bè trên mặt biển đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ sau khi sương thu tan đi chính thức khai chiến… Nghe nói, Vương Nguyệt thị tộc ta trợ giúp một vạn tướng sĩ giúp nước Đại Vũ đối kháng Tịch Cơ Quốc… Diệt một Tịch Cơ Quốc, về sau Nguyệt thị tộc cũng chỉ cần chuyên tâm đối địch Tây Nhung Quốc…”
Quan viên địa phương nhìn về phía Đại Vũ, trong ánh mắt tràn đầy cảm kích.
Nếu Tịch Cơ Quốc trở thành lãnh thổ của nước Đại Vũ thì từ nay về sau, họ sẽ không bao giờ bị Tịch Cơ Quốc quấy rối nữa.
Về phần Tây Nhung Quốc, ngay cả biên giới nước Đại Vũ cũng dám khiêu chiến, đùng nói là Nguyệt thị tộc bọn họ…
Hy vọng nước Đại Vũ dẹp hết Tịch Cơ Quốc, quay lại cùng Tây Nhung Quốc tuyên chiến, đem Tây Nhung đánh cho hoa rơi nước chảy mới tốt…
Địa hình của Nguyệt thị tộc có hình trăng lưỡi liềm, là hướng đông tây, từ Nam đến Bắc đi ba ngày đã ra khỏi Nguyệt thị tộc, chính thức đến cửa A Tát Bố Quốc.
A Tát Bố là nước ở cực Bắc, có lẽ là vì để cho bọn họ cảm nhận được thời tiết của A Tát Bố mà ngày đầu tiên đến nơi này trời đã bắt đầu mưa. Nhiệt độ trong ngày mưa gió cũng giảm xuống không ít, không khí mát mẻ, làm cho người ta có một cảm giác lúc cuối thu đầu đông.
Trên thực tế, hiện tại cũng mới hai mươi tháng tám, lúc ở trấn Đại Hà, cuối tháng tám vẫn còn dư âm của mùa hạ, thế tục gọi là lão hổ, nóng muốn chết.
Nhưng đến đây, ra khỏi xe ngựa còn phải mặc thêm một bộ xiêm y, nếu không sẽ dễ bị cảm lạnh.
Trình Loan Loan vẫn nhấc rèm xe lên nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Quốc đô A Tát Bố chọn một thành trì lớn có nguồn nước ở phía Nam trong nước, phong cách tường thành rất có cảm giác của thời Châu Âu cổ đại, cửa lớn hình vòm, cứ cách hơn mười mét lại có một tòa tháp cao, còn có rất nhiều lô cốt và thành lũy hình tròn, từ xa nhìn lại, cực kỳ rộng lớn hùng vĩ.
Trước cửa thành chồng chất rất nhiều tảng đá lớn thành đống, bên cạnh tảng đá lớn, có vô số dân chúng yên lặng đứng đó.
Những dân chúng này cầm trong tay hoa tươi, chờ sau khi đoàn xe Vương thất đi tới, bọn họ bắt đầu ném hoa, vô số cánh hoa từ trên trời rơi xuống.
Đám người lui về hai bên, một nam nhân chừng bốn mươi tuổi từ cửa thành hình vòm đi ra.
Hắn ta mặc một bộ áo giáp màu vàng kim, bên hông treo một thanh loan đao thật dài, tóc của hắn ta là màu vàng, mắt xanh, mũi ưng, cả người rất có khí thế.
Hai tay hắn ta ôm quyền, cao giọng nói: “Thần suất lĩnh bá quan, nghênh đón Vương cùng Vương hậu hồi triều!”
Phía sau hắn ta, tất cả quan triều của A Tát Bố đi theo, mọi người đều đồng loạt lớn tiếng hô to, nghênh đón Vương cùng Vương hậu trở về.
“Thần suất lĩnh bá quan, hoan nghênh triều thần Tần Vương nước Đại Vũ đến A Tát Bố làm khách!”
Hắn ta vừa nói xong, văn võ bá quan lại lặp lại lời này, tiếng nói cực kỳ có khí thế.
A Tát Bố Vương đi xuống Vương Xa [1], Trình Loan Loan cũng theo Vương hậu xuống xe.
[1] Vương Xa: xe vua.
Á Lực Quận vương trước tiên hành lễ với Vương và Vương hậu của nước mình, sau đó nhìn về phía Tần Vương: “Đã sớm nghe nói Vương gia nước Đại Vũ phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, hôm nay vừa thấy, quả thật như thế. A Tát Bố ta đã chuẩn bị rượu mạnh thịt ngon nhất cùng mỹ nhân, nào, mời vào thành.”
Trình Loan Loan làm thông dịch, đem những lời này nói lại một lần.

Advertisement
';
Advertisement