Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Một là món ăn phụ trước bữa ăn, lúc đám người ngồi vào vị trí đợi món ăn, chuẩn bị bốn món điểm tâm: táo chưng, măng mùa xuân, hồ đào xốp giòn, phô mai sữa dê.
Hai là món ăn nóng bữa chính, tổng cộng là tám món, súp, cá sông hấp, canh cá nấu chua, thịt kho tàu mỹ vị, gà luộc, gân om hành, chả ốc nấm hương, thịt viên tứ hỉ.
Ba là món ăn phụ của bữa chính, chuẩn bị hai món, dê nướng nguyên con cùng món kho thịt nguội, trọng điểm là dê nướng nguyên con.
Bốn là món chay, canh sớm sinh quý tử, dương xỉ dại xào, mộc nhĩ xào chay, bách hợp hầm tuyết.
Năm là ăn nhẹ sau bữa ăn, vẫn như cũ là bốn món, các loại điểm tâm, mứt hoa quả, hoa quả khô.
Các thôn dân nhìn thấy bên trong nhà bếp được dựng tạm thời bày đầy vô số mỹ thực, ai cũng yên lặng nuốt nước miếng vô số lần.
Người trong thôn bọn họ tổ chức hỉ sự, vốn liếng ít nên ngay cả tiệc cưới cũng không làm, phát một chút bánh hỉ coi như xong việc, người có chút của cải thì sẽ tổ chức một vài bàn tiệc, nhưng cũng chỉ có sáu món ăn, một món ăn mặn, năm món khác đều là thức ăn chay, cho dù như vậy thì người trong thôn cũng sẽ khen một câu bàn tiệc không tệ, nhưng những món ăn nhà nương Đại Sơn này… Bọn họ cũng không biết nên bắt đầu khen từ đâu, người nào người nấy đều nghèo từ ngữ.
“Đại bá nương, dê bên ngoài hình như nướng xong rồi.” Xuân Hoa chạy chậm tiến đến báo cáo, “Sau đó phải xử lý thế nào?”
Trình Loan Loan không chút hoang mang rửa tay, sau đó bắt đầu lấy gia vị, nàng trực tiếp từ trong Thương Thành mua cây thì là, bỏ vào trong đĩa nhỏ, bưng ra bên ngoài.
Dê nướng nguyên con được nướng ở phía sau cùng trong sân, tách ra một khu vực riêng, cách chủ viện hơi xa một chút, chủ yếu là quá thơm sẽ làm cho quân tâm bất ổn.
Những con dê gác ở trên lửa chậm rãi nướng, một vị phụ nhân phụ trách trong chừng bốn con dê, không ngừng xoay tròn con dê bên trên, trải qua một canh giờ nướng, dê nướng nguyên con đã biến thành màu cháy sém, mùi thơm không ngừng lan tràn, Trình Loan Loan cũng nhanh chóng tứa nước bọt.
Nàng đi đến bên cạnh một con dê gần nhất, cầm d.a.o cắt một miếng thịt nhỏ nhỏ, rắc một chút bột cây thì là, bỏ vào trong miệng.
Đây là thịt đùi dê, chất thịt non mịn, màu da vàng óng, ăn vào vừa xốp giòn lại cháy sém, phần thịt mọng nước nở rộ trong khoang miệng, mùi thịt và cây thì là thơm phức làm cho người ta ăn một miếng còn muốn ăn thêm miếng nữa.
Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm Trình Loan Loan, nàng cũng không tiện cắt một miếng thịt nữa.
Nàng để d.a.o xuống, ho khan một cái nói: “Đã chín rồi, cắt thịt thành miếng mỏng bày trên đĩa, xương sườn dê thì cất ngay ngắn là được…”
“Đại bá nương, có khách quý đến rồi!” Đông Hoa bạch bạch bạch chạy vào nói.
Trình Loan Loan gật đầu, đứng dậy ra ngoài đón khách.
Nàng vừa đi, Đông Hoa liền bắt đầu chảy nước miếng, vụng trộm kéo vạt áo mẫu thân.
Tôn thị chọc đầu của nàng một cái: “Đúng là cái đồ tham ăn, chịu đựng đi, đợi lát nữa khai tiệc ngươi ăn cho thỏa thích!”
Nương Đại Đầu cười nói: “Tiểu hài tử tham ăn là chuyện bình thường, nhưng mà hôm nay có trên hơn bàn, thịt dê cũng không biết có đủ hay không, không thể cho ngươi ăn sớm, đợi lát nữa thịt đùi dê được lóc hết xuống rồi, đùi dê sẽ cho ngươi gặm, ngươi có muốn không?”
Đông Hoa lập tức gật đầu: “Muốn muốn, cảm ơn Đại Đầu thẩm thẩm.”
Thế là nàng ở chỗ này ngồi xuống, bắt đầu chờ được gặm xương, nhiều đùi dê như vậy, kiểu gì cũng sẽ còn lại không ít thịt…
Cửa viện, tân khách ngoài thôn lần lượt đi tới.
Trình Chiêu đại diện cho Trình gia mà đến, Vương viên ngoại cùng Vương phu nhân, Tiền lão gia tử cùng Tiền Huy, Trịnh chưởng quỹ Như gia tửu lâu, thư viện Nam Phủ Trần Trường Quý, Cát Tường tửu lâu Chu chưởng quỹ, Túy Tiên lâu Dương chưởng quỹ… Thẩm lão phu nhân Thẩm huyện lệnh cùng Thẩm Chính, còn có người có cảm giác tồn tại cực thấp trong thôn là Ngô đại nhân…
Cùng với những khách thương đã ở lại từ hôm qua cũng thừa dịp lúc này đến nhà.
Trong viện lập tức càng thêm náo nhiệt.

Advertisement
';
Advertisement