Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Nhóm khách quý mang theo lễ vật đến nhà chúc mừng.
Thẩm Chính và A Phúc sau lưng Thẩm lão phu nhân xách một cái rương lớn đến, vừa nhìn là biết mang đến không ít hạ lễ, còn đem một cái danh mục quà tặng giao cho Triệu Hữu Tài.
Triệu Hữu Tài khom người cung kính chào đón: “Thẩm lão phu nhân, Thẩm đại nhân, Thẩm thiếu gia, nhanh, mời vào bên trong.”
Ngôn chưởng quỹ ho khan một cái, đụng bả vai Triệu Hữu Tài, thấp giọng nói: “Quy củ của đại hộ nhân gia, hữu lễ nhưng phải xướng lễ, không thể mất cấp bậc lễ nghĩa.”
Triệu Hữu Tài thật đúng là không hiểu những thứ này, hắn lập tức nhét danh mục quà tặng vào trong n.g.ự.c Ngôn chưởng quỹ: “Ngươi tới đi.”
Tuy nói hắn đi theo bọn nhỏ học được một ít chữ, nhưng rất nhiều chữ nhận không ra, thích đọc nửa bên, sợ mình làm trò cười.
Ngôn chưởng quỹ mở danh mục quà tặng ra, lớn tiếng đọc: “Hai thớt sa la, hai thớt cẩm tú, một cặp bình hoa, một chậu san hô, một cặp vòng tay ngọc bích…”
Danh mục quà tặng không dài, nhưng đủ để biểu hiện sự dụng tâm của người tặng lễ.
Trình Loan Loan miệng nói: “Mẹ nuôi, những thứ này quá quý giá…”
Thẩm lão phu nhân lôi kéo tay Trình Loan Loan, từ ái cười nói: “Nhị Cẩu cũng như là cháu nuôi của ta, ta đưa chút đồ vật không phải rất bình thường à, phía sau còn có rất nhiều khách nhân đang chờ, chúng ta đi vào trước đã.”
Người đến đây tham gia hỉ yến phần lớn là thương nhân, thương nhân không thiếu tiền, thiếu chính là địa vị xã hội, bọn họ may mắn tham gia hỉ yến của nhi tử Tuệ Nhũ nhân, cả đám đều mang đầy hạ lễ, các loại vật trang trí trân quý, tranh chữ đồ cổ, tơ lụa, văn phòng tứ bảo… Chỉ riêng xướng lễ đã tốn hơn nửa canh giờ.
Trừ cái đó ra, còn có một số tân khách Trình Loan Loan không có mời, bọn họ nghe nói nhà Tuệ Nhũ nhân tổ chức hỉ sự, cũng không nhận được thiệp mời, cũng không tiện mặt dạn mày dày đến đây uống rượu mừng, thế là lập tức sai quản gia đến đây chúc mừng, hạ lễ đưa tới rất là hào phóng.
Người trong thôn vây quanh ở bên cạnh quan sát, người nào người nấy đã sớm hóa đá.
“Ông trời của ta ơi, những người này quá có tiền.”
“Nương Đại Sơn làm sao quen biết nhiều kẻ có tiền như vậy, những quà tặng này ít nhất trị giá mấy ngàn lượng bạc đó chứ.”
“Có lẽ là nương Đại Sơn tính tình quá tốt, ta vẫn luôn không cảm thấy Tuệ Nhũ nhân là chức quan lớn gì, cho tới bây giờ… Nhiều quan lại quyền quý đến chúc mừng như vậy, ai cũng mang thái độ ân cần, chức quan Tuệ Nhũ nhân này không thấp đâu nha.”
“Thất phẩm lận đó, đương nhiên không thấp, may mắn chúng ta và nương Đại Sơn là người một thôn, nếu không sao có thể gặp loại sự kiện lớn này.”
“…”
Trình Loan Loan mang nụ cười trên mặt, đón mọi người vào, các tân khách vừa tới đủ liền nghe thấy tiếng khua chiêng gõ trống truyền đến.
Là đội ngũ đón dâu trở về!
Triệu lão đầu tử lập tức an bài người trong tộc đi thả pháo, tiếng pháo vang lên không ngừng ở hai bên đường, bọn nhỏ che tai đi theo phía sau kiệu hoa, vỗ tay vui cười, náo nhiệt đến cực điểm.
Đám người tự động tránh ra một lối, kiệu hoa dừng lại ở cửa viện.
Bà mối tiến lên, nhấc màn kiệu, đỡ tân nương tử đi ra, một đầu dây lụa màu đỏ do tân lang cầm, đầu còn lại đưa tới trong tay tân nương tử, hai người cùng nhau đi vào trong viện.
Bà mối Triệu phụ trách chủ lễ, lớn tiếng nói: “Hương khói mờ mịt, đèn lồng huy hoàng, tân lang tân nương cùng vào bái đường.”
“Nhất bái thiên địa!”
“Nhị bái cao đường!”
“Phu thê giao bái!”
“Đưa vào động phòng!”
Toàn bộ quá trình bái đường không rườm rà rắc rối, rất nhanh liền kết thúc, một đống phụ nhân vây quanh tân nương đi vào tân phòng.
Trên cửa tân phòng dán câu đối hỉ, trên cửa, trên tường, trên cửa sổ, bốn phía đều dán chữ hỉ đỏ chót, chiếc giường mới cố ý tìm người làm được đặt dựa vào tường, tất cả màn tơ đều là màu đỏ, trên giường phủ chăn hợp hoan màu đỏ chót, đặt gối uyên ương lên trên, trên đầu giường thắp hai cây nến hỉ cũng màu đỏ nốt.

Advertisement
';
Advertisement