Cát phu nhân đến 1
Bước vào mùa hạ, cỏ đèn lồng trên núi cũng đã chín.
Trình Loan Loan dành chút thời gian dạy cho Đại Nha và Nhị Nha cách làm thạch băng.
Quy trình làm thạch băng không khó lắm, hai nha đầu có thể mở một quầy hàng quy mô nhỏ, còn nếu cần cung cấp với số lượng lớn thì hai nha đầu này cần phải thuê thêm nhân lực.
Việc kinh doanh này cũng giống như kinh doanh trứng bắc thảo, chia hai và tám, nàng lấy hai phần.
Sau hai ngày học hỏi, Lưu Đại Nha đã có thể mở quầy hàng bán thạch băng, giá ba văn tiền, rẻ hơn so với đồ uống từ hoa sen. Đồ uống từ hoa sen có mánh lới từ hoa sen, nhưng thạch băng đã có tiếng từ năm ngoái, hai việc buôn bán này căn bản đều không bị ảnh hưởng. Phiên chợ trong thôn dần dần trở nên sầm uất hơn.
Lý chính tương đối hài lòng, cùng Trình Loan Loan thương lượng về việc mở rộng phiên chợ: “Cứ tính như thế này, chỉ hai ba tháng là có thể kiếm được một nghìn lượng bạc. Đợi thu hoạch vụ thu kết thúc, lại kêu gọi mọi người mở rộng chợ, nương Đại Sơn thấy thế nào?”
“Đương nhiên là có thể.” Trình Loan Loan cũng cảm thấy rằng chợ nên được mở rộng, “Có một số chưởng qũy trong phường xà phòng là người phương Bắc, một số là người phương Nam, thỉnh thoảng khi bọn họ gặp nhau hình như có đề xuất với nhau là sẽ mang một chút đặc sản Nam Bắc để trao đổi, ta có đề xuất như thế này, chúng ta có thể sửa lại một vài nhà kho, phục vụ cho những thương nhân vào Nam ra Bắc này.”
Những thương nhân từ Nam chí Bắc này tập trung ở thôn Đại Hà, có thể trao đổi hàng hoá với nhau, thôn Đại Hà không phải sẽ trở thành trung tâm tập hợp và phân tán hàng hóa hay sao?
Có điều muốn ra khỏi thôn Đại Hà chỉ có một con đường duy nhất, mặc dù đã được sửa chữa xong nhưng nhìn chung giao thông vẫn không thuận tiện lắm.
Ánh mắt nàng hướng về phía dòng sông Đại Hà thật dài kia, con sông này thực ra là một nhánh của con sông huyện Hà Khẩu, nhánh sông tương đối hẹp, đáy sông lại nông, không thích hợp để thuyền lớn đi qua, nếu lòng sông được dọn dẹp sạch sẽ, sau đó mở rộng và đào sâu hơn, thôn Đại Hà không phải có thể phát triển thành bến tàu hay sao…..
Tuy nhiên, chi phí làm sạch dòng sông lại rất cao, vào lúc thôn Đại Hà vẫn chưa phát triển đến trình độ nhất định mà làm chuyện này thì rất hao tài tốn của.
Trình Loan Loan tạm thời bỏ suy nghĩ này xuống, lại tiếp tục thương lượng với Lý chính về phương hướng phát triển trong tương lai của thôn Đại Hà.
Lúc này, Triệu Thiết Trụ từ bên ngoài cửa viện chạy vào trong: “A gia, Triệu thẩm, không ổn rồi, vị khách hôm nay tới thân phận không tầm thường!”
“Không phải hôm nay có mấy tiểu thư từ huyện Phượng Hoàng tới thưởng hoa thôi sao?” Lý chính sớm đã xem qua thông tin về khách đến hôm nay, “Hình như đều là nữ nhi của các thương nhân, con cũng coi như là người đã thấy qua việc đời rồi, sao lại vì mấy vị tiểu thư thương nhân lại dọa con hốt hoảng như vậy?”
“Đúng là trước đó Hoàng tiểu thư đã cho người đến đây đặt chỗ trước, cũng viết rõ ràng là bảy vị tiểu thư, nhưng vừa rồi có một gã sai vặt đã đến thông báo trước, hôm nay đến thưởng hoa còn có phu nhân huyện lệnh trấn Phượng Hoàng Trịnh phu nhân và một vị Cát phu nhân gì đó….” Triệu Thiết Trụ gãi gãi ót, “Con không nhớ chức quan của trượng phu vị Cát phu nhân đó, nhưng mà gã sai vặt đó nói, Cát đại nhân giữ vị trí Lục phẩm, phải, là quan Lục phẩm!”
Trình Loan Loan suy nghĩ một lúc.
Sau khi nàng trở thành mệnh phụ triều đình, nàng đã cố ý tìm Thẩm huyện lệnh để tìm hiểu về các chức quan khu vực lân cận, huyện lệnh cũng coi như là hoàng đế một cõi ở địa phương nhỏ bé này, nhưng huyện lệnh chỉ phụ trách các công việc hành chính, các công việc quân vụ khác do võ quan đến địa phương đó trấn giữ quản lý, mà vị võ quan trấn giữ bảo vệ bình an tám huyện lân cận hình như là Phi Kỵ Giáo Úy, giữ chức quan Lục phẩm, chính là họ Cát.
Vị Cát đại nhân này đã trấn thủ khu vực phía đông Hồ Châu hơn mười năm rồi, bởi vì đất nước yên bình, cũng không có loạn trong giặc ngoài nên không có cơ hội lập công, ngồi mãi ở vị trí này mãi không thăng được chức, có lẽ quan viên phụ trách đánh giá cảm thấy nhìn không nổi, thế là năm trước thăng lên cho hắn nửa cấp, từ Thất phẩm lên tòng Lục phẩm.
Dù chỉ là tòng Lục phẩm nhưng ở huyện trấn lân cận cũng coi như là độc nhất.
Cát phu nhân tuy không cáo mệnh nhưng cũng coi như đại diện cho Cát đại nhân, vì vậy Trình Loan Loan làm Tuệ Nhũ nhân nhất định phải đến tiếp đón nàng ta một phen.