Thu vàng tháng chín, hoa quế tỏa hương khắp mười dặm.
Trên núi thôn Đại Hà có rất nhiều cây hoa quế, dưới núi cũng có không ít, nhưng mà đều là mọc dại, không có tụ tập cùng một chỗ.
Mà lúc này lại sửa một con đường lên núi, ở trên núi dựng một cái đình, chờ xây xong là đã vào tháng mười, đến lúc đó hoa quế cúc dại cũng tàn hết rồi, sửa những thứ này cũng không có quá nhiều ý nghĩa.
Thế là cuối cùng quyết định, phái người chuyển toàn bộ cúc dại trên núi xuống, trồng ở ngay cửa vườn hoa của Trình Loan Loan.
Về phần hoa quế, vốn chính là ngửi hương chứ không phải thưởng hình, vô luận ở góc nào của thôn Đại Hà cũng có thể ngửi được mùi thơm nồng đậm của hoa quế, cái này đủ rồi.
Đương nhiên, nếu có người một hai muốn thưởng quế, cũng không phải không được, nhưng ở trong thôn thưởng một cây hoa quế lẻ loi trơ trọi thì cũng có thể nhờ thôn dân mang lên núi để ngắm cả rừng hoa quế.
“Nếu tất cả mọi người đồng ý tổ chức hội thưởng cúc, vậy thì có thể bắt đầu tiến hành.” Trình Loan Loan mở miệng nói, “Bây giờ là cuối tháng chín, thời gian yến hội liền định vào mùng một tháng mười được không?”
Chuyện này đúng là càng sớm càng tốt, nhân viên tham gia cuộc họp ở đây đều không có ý kiến gì.
“Đầu tiên là viết thư mời, chuyện này liền giao cho Ngu phu tử.”
Ngu phu tử bây giờ chưởng quản công việc giáo dục của thôn Đại Hà, trước kia chỉ lĩnh tiền lương của phu tử, bây giờ có thể lĩnh thêm một phần tiền công của quản lý.
“Sau khi hoàn thành thư mời, Tiểu Hạ ngươi phái mấy người của đội tuần tra vào thành đưa thư.”
Hạ Tiêu là đội trưởng đội hộ vệ, còn an bài cho hắn một người đội phó, là Triệu Nhị Gia, bởi vì là đội phó, cũng không thực quyền, để người họ Triệu đảm nhiệm cũng không ai nói cái gì, chủ yếu là Triệu Nhị gia rất thích luyện võ, mãnh liệt tự đề cử mình, cuối cùng toàn phiếu thông qua.
“Chuyện chuyển cúc dại liền giao cho Vương Văn Chí, để cho đại tỷ ta phụ ngươi một tay.”
Vương Văn Chí là chủ nhiệm nông sự mới được chọn ra, là trụ cột trong gia tộc họ Vương, hắn đảm nhiệm chức vị quan trọng như vậy, Vương gia ở thôn Đại Hà cũng mở mày mở mặt.
“Còn có thực đơn ăn uống của hội thưởng cúc, Trương Nhị tẩu tử cùng Bao tẩu tử, hai người các ngươi ngày mai cùng Mã bà tử phối hợp với nhau.”
Trương Nhị tẩu tử là người Trương gia, cũng chính là tẩu tử của Trương bà nương, đại biểu cho Trương gia, quản lý chuyện tranh chấp, Bao tẩu tử là tiểu tức phụ của Bao Hồng, đại diện cho một nhánh “lưu dân”, cũng chính là thôn dân mới của thôn Đại Hà, phụ trách truyền đạt vấn đề nhu cầu của già trẻ trong thôn.
“Từ Côn và Thiết Trụ, các ngươi phải khống chế chặt chẽ vấn đề tiền bạc nhưng tuyệt đối không thể keo kiệt. . .”
Trình Loan Loan phân phó mọi chuyện đâu vào đấy, tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe.
Đợi sau khi nàng nói xong, lý chính lúc này mới lên tiếng: “Cách mùng một tháng mười còn ba ngày, các ngươi đều tranh thủ chút thời gian, khách du lịch có thể ghé thôn Đại Hà chúng ta bốn mùa hay không thì phải xem lần này.”
Hai chữ du lịch cũng là học được từ trong miệng Trình Loan Loan, càng nói càng thuận miệng.
Tất cả mọi người đứng người lên, đồng thanh: “Rõ!”
Bọn họ đều là lần đầu nhậm chức, lại nhận được sự đồng ý của toàn thể thôn dân, lần đầu tiên làm đại sự, vậy dĩ nhiên phải làm thật tốt.
Mọi người chia nhau đi làm việc.
Ngu phu tử rất nhanh viết xong thư mời, Hạ Tiêu phái mười mấy người chia ra đi phát thư mời.
Đối tượng được mời là tất cả khách quen đã từng tới thôn Đại Hà, mời bọn họ đến thôn Đại Hà thưởng cúc thưởng quế miễn phí, đến lúc đó còn sẽ có mỹ thực nhấm nháp.
Trong lúc nhất thời, thôn Đại Hà thành một từ được người trong thành nói nhiều nhất lúc rảnh rỗi.
“Tháng tám, ta mời mấy người bằng hữu đi thôn Đại Hà câu cá, mặc dù nóng đỉnh điểm, nhưng cảnh sắc coi như không tệ, không nghĩ tới ta lại thành khách quen của thôn Đại Hà, còn mời ta đi thưởng cúc miễn phí, cái này nhất định phải đi a.”
“Nghe nói là Tuệ An Nhân tổ chức hội thưởng cúc, lục phẩm An nhân mời, sao có thể không đi.”
“Nếu là khách quen đều có thể đi, đoán chừng các huyện đại nhân các phu nhân cũng sẽ đi, còn có một số phú thương khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.”
“Ai nha, vậy chúng ta có thể gặp không ít đại nhân vật đâu, phải chuẩn bị thật tốt mới được!”
“. . .”