Tần Lâm ngây ra: “Dì Hai, thật sự không cần đâu, con sẽ tìm việc mà”.
Đường Mẫn nói: “Con khách sáo với dì Hai làm gì! Nhanh chóng đến đi, Nguyệt Dao thay đồ xong rồi, con đừng từ chối nữa”.
Nói xong, Đường Mẫn sợ Tần Lâm sẽ tiếp tục từ chối nên đã cúp máy ngay lập tức.
Bất lực, Tần Lâm lại chỉ có thể đến nhà dì Hai một chuyến.
...
Cúp điện thoại xong, Lâm Nguyệt Dao hỏi.
“Mẹ, mẹ cũng thật là, anh ta như thế nào mà đến bây giờ vẫn chưa tìm được việc chứ, chắc chắn là không có chí tiến thủ, mẹ còn lo cho anh ta làm gì”.
Đường Mẫn trừng mắt nhìn Lâm Nguyệt Dao, nói: “Ăn nói bậy bạ! Nó là cháu mẹ, mẹ có thể không lo sao? Bây giờ Tiểu Lâm không nơi nương tựa, điều kiện nhà chúng ta lại tốt, sắp xếp một công việc cho Tiểu Lâm cũng không phải chuyện khó”.
“Nếu con không giúp thì mẹ sẽ để Tiểu Lâm làm việc trong mấy cửa hàng của mẹ”.
Nhà họ Đường cũng cho Đường Mẫn không ít sản nghiệp, bao gồm KTV, khách sạn, còn có cả khu vui chơi, muốn cho Tần Lâm một công việc thật quá dễ dàng.
Lâm Nguyệt Dao vội vàng nói: “Đừng! Đó là sản nghiệp của nhà chúng ta, nếu mẹ để anh ta đến đó làm, anh ta sẽ dựa vào việc mẹ là chủ, anh ta sẽ giở cái thói ăn bơ làm biếng mất, chẳng phải sau đó người gánh sẽ là nhà chúng ta hay sao?”
“Được rồi mẹ, người bạn này của con thuộc tập đoàn Hiên Viên, mẹ biết tập đoàn đó không? Là công ty con thuộc đơn vị của bố, bây giờ nó là công ty dược phẩm số một ở Đông Hải đó”.
“Con sẽ đề xuất anh ta để có thể đi phỏng vấn, còn về việc có được nhận hay không thì phải dựa vào khả năng của anh ta thôi”.
Đường Mẫn gật đầu, mặc dù bà có không ít sản nghiệp trong tay, để cho Tần Lâm làm việc ở đây cũng vô cùng thoải mái, nhưng dù sao Tần Lâm cũng còn trẻ, vẫn nên để anh ra ngoài bươn chải thì hơn, nói không chừng sau này Tiểu Lâm sẽ thành tài, khôi phục lại danh tiếng vốn có của nhà họ Tần.
Đường Mẫn nói: “Vậy là tốt rồi, con nói tốt một chút với bạn con, nếu không thì chúng ta bỏ ra ít tiền cũng được”.
Lâm Nguyệt Dao không nói nên lời: “Mẹ, mẹ nghĩ gì vậy chứ, đó là tập đoàn Hiên Viên, từ trên xuống dưới đều được quản lý vô cùng nghiêm ngặt, công ty lại vừa mới thành lập, không có ai dám làm ba trò mèo này đâu”.
“Đúng rồi, lát nữa mẹ phải dặn dò Tần Lâm, tuyệt đối không được làm con mất mặt!”
Đường Mẫn nói: “Biết rồi, anh Tiểu Lâm của con không phải người không hiểu chuyện như vậy”.
Chẳng bao lâu, Tần Lâm đã đến.
Nhìn thấy anh vẫn ăn mặc ‘kiểu đó’, Lâm Nguyệt Dao trợn tròn mắt, rõ ràng biết là đi phỏng vấn, không ‘diện’ một chút thì ít nhất cũng phải mặc âu phục để thể hiện sự tôn trọng chứ?
“Dì Hai”.
Đường Mẫn nhìn thấy Tần Lâm liền mỉm cười: “Tiểu Lâm đến rồi, nào, dì Hai cho con ít tiền, con đi mua một bộ vest để đi phỏng vấn!”
Tần Lâm nói: “Dì Hai, không cần đâu, cái đó không cần thiết”.
Đường Mẫn nhíu mày: “Sao lại không cần thiết, cho con thì con cứ cầm lấy, đừng khách sáo với dì Hai làm gì!”
Đường Mẫn tiện tay đưa luôn cho Tần Lâm tấm thẻ ngân hàng.
Lâm Nguyệt Dao mỗi lần nhìn thấy anh lại thấy phiền phức, rõ ràng là đến đây để dựa dẫm bọn họ, nhưng lại ra vẻ lạnh lùng, cuối đầu nói ngọt mấy câu chẳng phải là xong rồi sao?
Sĩ diện muốn chết!
Vẫn nghĩ mình là một ‘đại thiếu gia’ sao!?
Lâm Nguyệt Dao nói: “Hôm nay tôi đưa anh đi phỏng vấn ở tập đoàn Hiên Viên, là một công ty vô cùng lớn, đi phỏng vấn bắt buộc phải mặc vest, đừng nghĩ tôi giúp anh tìm mối quan hệ thì chắc chắn 100% anh sẽ đậu, nó còn dựa vào năng lực anh đến đâu”.
Tần Lâm cau mày: “Tập đoàn Hiên Viên?”
“Đúng vậy, tập đoàn Hiên Viên được tập đoàn Mạnh Thị thành lập nên, số vốn đầu tư ban đầu lên tới năm tỷ tệ, hiện tại tập đoàn Mạnh Thị đã góp thêm mười tỷ tiền đầu tư, hiện nay tập đoàn Hiên Viên có thể được coi là doanh nghiệp lớn nhất ở Đông Hải này”.