Cái ông Chúc Minh này mở mồm ra là khiến người ta bực mình, mặc dù đã nhận sai, cũng chuẩn bị chịu sự trừng phạt rồi nhưng vẫn cứ muốn nói ra chút chuyện cỏn con đó của Chúc Linh Linh.
Để cho mọi người biết bây giờ Chúc Linh Linh phất lên như thế này không phải dựa vào sự nỗ lực của bản thân mà nhờ vào đàn ông.
Chúc Tam Đao nghe thấy thế, khẽ nhíu mày.
“Linh Linh, có chuyện này sao?”
Mặt Chúc Linh Linh biến sắc: “Không có đâu ạ, bác cả, bác đừng có mà ăn nói linh tinh!”
Cô đã gặp mặt chủ tịch của tập đoàn Hiên Viên đâu, sao có thể có quan hệ được chứ.
Nhưng không một ai tin sự phủ nhận của cô.
Dù sao thì quãng thời gian này Y dược Văn Hòa thực sự phát triển rất nhanh, vừa rót tiền, rồi đầu tư, đấu thầu, hơn mười tỷ trực tiếp đổ vào công ty, quy mô cũng mở rộng gấp mấy lần.
Chỉ riêng cái quảng cáo sản phẩm đó thôi cũng có thể nhìn ra, một tác phẩm lớn, còn phát sóng trong khung giờ vàng, kinh phí của quảng cáo này đã hơn tổng số tiền vốn của tập đoàn Chúc Thị.
Cho dù là Chúc Linh Linh có đầu óc kinh doanh, phương thuốc mà Tần Lâm đưa cho rất hiệu quả, nhưng cũng không thể phát triển nhanh như thế trong một khoảng thời gian ngắn được.
Nhất định là có quý nhân phù trợ.
Vương Vân nghe thấy thế, mặt lộ vẻ vui mừng? Không ngờ con gái mình lại quen với đại gia!
“Con gái, người nhà với nhau có gì không thể nói chứ, mau kể đi, con với vị chủ tịch đó sao lại quen nhau? Phát triển đến mức nào rồi? Bàn đến chuyên kết hôn chưa?”
Chúc Linh Linh cau mày: “Mẹ nói linh tinh gì vậy, hoàn toàn không có chuyện này!”
Chúc Tam Cô hừ lạnh lùng một tiếng: “Sao lại không có chuyện này chứ? Sáng hôm qua tập đoàn Hiên Viên vừa mới mở cuộc họp hội đồng quản trị, trước mặt mọi người Mạnh Văn Cương nói giúp đỡ Y dược Văn Hòa là ý của chủ tịch đứng phía sau tập đoàn Hiên Viên, nếu hai người không có quan hệ, sao cậu ta lại giúp đỡ như thế chứ?”
“Chúc Linh Linh à, cháu không thể phát đạt rồi là quên công ơn dưỡng dục của nhà họ Chúc đấy!”
Vốn dĩ vụ tai tiếng tình dục giữa Chúc Linh Linh và Mạnh Văn Cương đều là tin bịa đặt.
Dù sao Mạnh Văn Cương cũng chừng ấy tuổi rồi, có nhà có cửa, nếu tiếp tục có tin đồn thì sẽ bị coi là tình nhân.
Nhưng bây giờ thân phận chủ tịch của tập đoàn Hiên Viên không rõ ràng, nên không thể nói là quan hệ trai gái bất chính được.
Nhà họ Chúc bọn họ lần này nói không chừng là có ô dù lớn chống lưng rồi.
Sắc mặt Chúc Tam Đao lạnh lùng, ông cụ hỏi.
“Vị chủ tịch đứng sau tập đoàn Hiên Viên bao nhiêu tuổi? Có thân phận gì?”
Ông cụ lo lắng, nếu như lớn tuổi quá thì không môn đăng hộ đối, việc này mà truyền ra ngoài thì rất khó nghe.
Chúc Tam Cô nói: “Con nghe nói là một người trẻ tuổi, nhưng cụ thể là bao nhiêu tuổi, có thân phận gì thì con không rõ, chủ tịch đứng phía sau này rất thần bí, một doanh nghiệp lớn như tập đoàn Hiên Viên mà cậu ta cũng chỉ mới xuất hiện một lần”.
Lúc này sắc mặt của Chúc Tam Đao mới dễ chịu hơn chút.
“Chắc là thiếu gia của đại gia tộc nào đó, một doanh nghiệp trị giá hơn chục tỷ như tập đoàn Hiên Viên cũng không quản, chứng minh nhà cậu ta còn sản nghiệp khác, nhà giàu sang quyền thế như thế, có phải chúng ta với cao rồi không?”
Vương Vân vội nói: “Với cao cái gì chứ? Con gái tôi xinh đẹp như kia, chỉ dựa vào cái mặt này thôi mà không đáng chục tỷ sao, Linh Linh, con phải cố gắng, đừng tập trung quá nhiều vào công việc, gả vào nhà giàu có làm bà chủ mới là chuyện quan trọng nhất”.
“Đừng có suốt ngày ở cùng với kẻ không đàng hoàng để rồi lãng phí tình cảm, cuối cùng thì hai bọn con cũng không có kết quả đâu”.
Lúc nói Vương Vân liếc nhìn Tần Lâm, rõ ràng là đang nói bóng nói gió anh.