Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

“Anh ăn trộm xe?”  

             “Anh có biết ăn trộm xe là tội nặng lắm không! Chiếc xe trị giá hàng chục triệu như thế này, anh biết sẽ phải chịu phạt mấy năm không!”   

             Giám đốc Mã cười chế nhạo: “Cô không phải là bạn gái anh ta ư?”  

             Tống Song Nhi nhanh chóng nói: “Tôi không phải, đừng nói nhảm! Sao tôi có thể là bạn gái của loại người này được chứ?”  

             “Dù có bị mù thì tôi cũng không thể nào nhìn trúng loại người này được, anh mau bắt anh ta lại đi!”  

             Lâm Nguyệt Dao cau mày, không thích thì không thích, nhưng nếu hôm nay Tần Lâm xảy ra chuyện gì thì cô cũng khó giải thích.  

             “Giám đốc Mã này, anh xem xem có phải có hiểu lầm gì không?”   

             “Hiểu lầm? Tang chứng vật chứng đủ cả, còn hiểu lầm gì đây? Nếu biết điều thì đi cùng tôi đến đại sảnh để đợi sếp Khang xử lý, còn không tôi sẽ báo cảnh sát!”  

             Tống Song Nhi quát lớn: “Còn không mau đi! Muốn đợi người ta báo cảnh sát à? Lát nữa tôi sẽ cầu xin sếp Khang, nói không chừng ông ấy có thể tha thứ cho anh đó! Anh muốn chết thì tự đi mà chết, đừng liên lụy đến chúng tôi!”  

             Giám đốc Mã dẫn theo một tốp bảo vệ bao vây Tần Lâm lại, sau đó mở đường cho anh đi về hướng đại sảnh khách sạn.  

             Tần Lâm cười lạnh: “Nếu đã như vậy thì để tôi gọi cho cho tổng giám đốc Khang của các người”.  

             Nói xong, Tần Lâm và Tô Văn Kỳ đi đến đại sảnh.  

             Khi mọi người rời đi, các bạn học khác liền nói.  

             “Không liên quan đến chúng ta chứ? Chúng ta có thể đi rồi!”  

             Những người khác cũng gật đầu, còn tưởng rằng hôm nay sẽ phải đền tiền, hóa ra chỉ là sợ bóng sợ gió mà thôi.  

             Mọi người đều đã rời đi, nhưng Lâm Nguyệt Dao vẫn cau mày, nói.  

             “Tốt xấu gì cũng là anh họ tớ, nếu cứ để mặc anh ta ở đây cũng không được, Ninh Cường, cậu có thể giúp tớ nghĩ cách không?”  

             Ninh Cường do dự một lúc, nếu như là người khác nhờ thì anh ta cũng chẳng thèm quan tâm, nhưng đây lại là Lâm Nguyệt Dao...  

             “Được thôi, vì nể mặt Lâm Nguyệt Dao nên tớ sẽ nói bố tớ đi xem thử”.  

             Ninh Cường bấm số: “Bố, bố có quen chủ quản Khang của tập đoàn Mạnh Thị không, chúng con gặp chút chuyện, có thể giúp con được không...”  

             Sau một hồi nói chuyện, Ninh Cường cúp máy.  

             “Bố tớ nói rồi, ông sẽ giúp hết sức có thể, dù gì thì chủ quản Khang của tập đoàn Mạnh Thị cũng không phải người thường, chưa chắc lời nói của bố tớ sẽ có tác dụng, nếu như thật sự là trộm xe thì tớ cũng đành chịu”.  

             Lâm Nguyệt Dao thở dài, không ngờ rằng Tần Lâm lại gây ra họa như vậy.  

             “Cảm ơn cậu đã hết sức giúp đỡ”.  

             Thực không ổn chút nào, cô phải gọi bố để giúp đỡ mới được, hiện tại Lâm Vũ đang là quản lý cấp cao, ngang chức với chủ quản Khang, tuy chỉ mới nhậm chức được vài tháng nhưng cũng nên có chút mặt mũi mới đúng.  

             Ninh Cường nói: “Chúng ta tìm người chỉ là giúp đỡ mà thôi, quan trọng là thái độ của anh ta, nhìn bộ dạng của anh ta vừa rồi vẫn nghiến răng không chịu thừa nhận, thật sự không tốt chút nào”.  

             ...  

             Sau khi đến đại sảnh, Tần Lâm dứt khoát lấy điện thoại ra gọi cho chủ quản Khang.  

             Ngay sau đó, chủ quản Khang bắt máy với giọng điệu vô cùng cung kính.  

             “Cậu Tần, cậu có dặn dò gì thế?”  

             Tần Lâm nói: “Giám đốc Mã chỗ các người nói tôi trộm xe của ông, còn định gọi cảnh sát bắt tôi, ông nói chuyện với anh ta đi”.  

             Nói xong, Tần Lâm đưa điện thoại sang.  

             Giám đốc Mã hừ lạnh một tiếng, làm bộ làm tịch, anh lại có số điện thoại của chủ quản Khang ư?  

             Anh ta dửng dưng nhận lấy điện thoại, sau đó quát lớn.  

             “Ai đó!”  

             Chủ quản Khang ở đầu dây bên kia tức đến tái mét, hét lên trong điện thoại.  

             “Mã Văn Đào! Mẹ kiếp, cậu bị điên rồi hả! Ngay cả khách quý của tổng giám đốc Mạnh mà cũng dám đắc tội! Cậu muốn chết rồi đúng không!”

Advertisement
';
Advertisement