Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Thủ đoạn của Tần Phong chính là như thế, không thừa nhận mà cũng không phủ nhận, nhưng vẫn giữ dáng vẻ khiêm tốn, khiến người ta cảm thấy gã rất biết kiềm chế, rất phong độ, vì thế Lâm Nguyệt Dao với dễ mắc lừa như vậy.  

             Cái loại giả danh lừa bịp này đương nhiên sẽ có mục đích không thể nói cho người khác biết được.  

             Hoặc là lừa tiền, hoặc là lừa sắc, mà đúng lúc Lâm Nguyệt Dao có cả hai thứ này.  

             Cho dù không có quan hệ tốt với Lâm Nguyệt Dao nhưng đó cũng là em họ của Tần Lâm, con gái của dì Hai, đương nhiên anh không thể nhắm mắt làm ngơ được.  

             Tần Lâm vỗ vai Tần Phong, tay dùng chút lực, lạnh lùng nói.  

             “Tốt nhất anh đừng có ý đồ xấu xa, nếu không kết cục sẽ rất thảm”.  

             Bả vai Tần Phong chịu lực, sắc mặt lập tức trắng bệch ra, trán toát mồ hôi lạnh, gã không ngờ rằng tên này lại mạnh như thế, lẽ nào anh từng học võ công?  

             “Tôi, tôi biết rồi......”  

             Tần Phong không dám ở lại, lập tức đứng dậy: “Nguyệt Dao, tôi còn có chuyện, tôi đi trước đây!”  

             Nói xong, Tần Phong liền bỏ chạy.  

             Lúc Lâm Nguyệt Dao nghe thấy chạy đến thì Tần Phong đã đóng cửa đi mất rồi.  

             Lâm Nguyệt Dao mông lung, sau đó cau mày lại, sắc mặt rất khó coi.  

             “Tần Lâm, anh nói gì với anh ấy, sao Tần đại sư lại đi nhanh như thế chứ?”  

             Tần Lâm cười: “Cũng không nói gì, chỉ nói chuyện phiếm chút thôi”.  

             “Nói chuyện phiếm một chút? Lúc nãy khi tôi còn ở đây vẫn ổn, sao nói chuyện với anh xong anh ấy lại đi luôn? Rốt cuộc anh đã nói gì!”  

             Lâm Nguyệt Dao bực mình, giọng điệu cũng không được thân thiện nữa.  

             Tần Lâm lắc đầu: “Anh thực sự không nói gì, em bớt qua lại với loại người như anh ta đi”.  

             Bát trong tay Lâm Nguyệt Dao rơi xuống đất, vỡ tan tành, cô phẫn nộ nói.  

             “Tần Lâm! Anh bị điên à! Chuyện tôi muốn qua lại với ai cần anh phải quản sao, tôi có ý tốt mời anh đến ăn cơm, nhưng anh hết lần này đến lần khác gây rắc rối cho tôi, anh cố ý đúng không!”  

             Tần Lâm bất lực lắc đầu: “Sau này em sẽ biết”.  

             Cái tên Tần Phong đó chính là kẻ lừa bịp, nhưng bây giờ Lâm Nguyệt Dao đã có ấn tượng tốt với gã, sợ rằng có nói gì cô ấy cũng sẽ không tin.  

             Tần Lâm móc từ trong túi ra một hộp quà rồi đặt lên bàn.  

             “Đồng hồ này là quà tặng cho em, ở kim đồng hồ có nút ấn đặc biệt, em nhấn ba lần liên tiếp, anh sẽ nhận được tín hiệu cầu cứu của em, nếu như gặp nguy hiểm, anh có thể đến cứu em”.  

             “Ai thèm đồ của anh chứ!”  

             Lâm Nguyệt Dao ném đồng hồ xuống dưới đất!  

             “Cút, anh cút đi ngay cho tôi!”  

             Lần này Lâm Nguyệt Dao thực sự tức giận, mấy lần trước Tần Lâm đều phá hoại cơ hội gặp mặt Tần đại sư, nhưng đó không phải là anh cố ý nên Lâm Nguyệt Dao cũng chẳng có gì để nói.  

             Nhưng lần này là Tần Lâm cố ý! Lâm Nguyệt Dao không thể tha thứ được!  

             Tần Lâm bất lực, thở dài rời khỏi nhà dì Hai.  

             Lâm Nguyệt Dao nhìn căn phòng trống trơn, cô buồn bực ngồi trên ghế sô pha.  

             Đường Mẫn đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này, bà cau mày lại.  

             “Nguyệt Dao, con bình tĩnh chút, con không phải thấy cái cậu Tần đại sư đó có chút vấn đề sao?”  

             Lâm Nguyệt Dao nhíu mày: “Có vấn đề gì ạ?”  

             “Tối hôm qua mẹ đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói mẹ bị tụt huyết áp, bảo mẹ ăn nhiều đồ ngọt, kết quả lúc nãy cậu Tần đại sư đó chẩn đoán cho mẹ lại nói là huyết áp cao”.  

             Lâm Nguyệt Dao biến sắc: “Cái này.....chắc là cho tay lạnh nên chẩn đoán sai, dù sao cũng là bác sĩ Đông y nên việc bắt mạch sẽ có tỷ lệ sai sót nhất định."  

             Đường Mẫn hừ lạnh lùng một tiếng: “Câu nói này của con có thể thuyết phục được chính bản thân mình không?”  

             Lâm Nguyệt Dao nghĩ một lúc rồi nói: “Hai cuộc phẫu thuật của Tần đại sư là thật, tất cả bác sĩ trong bệnh viện của con đều công nhận, ngay cả viện trưởng cũng vô cùng kính trọng anh ấy, điều này có thể là giả sao?”  

             Đường Mẫn lắc đầu: “Cái này mẹ không biết, nhưng có thể là con hiểu nhầm anh Tiểu Lâm rồi”.  

             “Hiểu lầm anh ta sao? Anh ta cố ý gây sự với con!”  

             Đường Mẫn trợn mắt.  

             “Cố ý gây sự với con?”, Đường Mẫn nhặt chiếc đồng rơi ở dưới đất lên rồi giơ ra: “Con xem anh Tiểu Lâm mua đồng hồ gì cho con, có thể cố ý gây sự với con sao?”  

             Lâm Nguyệt Dao cầm chiếc đồng hồ rồi nhìn, cô lập tức sững sờ.  

             “Rolex?”  

             Đây là chiếc đồng hồ nữ Rolex phiên bản giới hạn, giá gốc chắc là hơn hai trăm nghìn tệ, món quà đắt vậy sao?  

             Lúc nãy Lâm Nguyệt Dao dùng lực hất mạnh như thế, chiếc đồng hồ này chẳng biến dạng chút nào, thậm chí còn không có vết xước? Rõ ràng chất lượng rất tốt, tuyệt đối không phải hàng rởm.  

             Hơn nữa cầm trên tay cũng rất khác biệt, viên đá kim cương bên trong cũng lấp lánh phát sáng.  

             Lâm Nguyệt Dao có chút không tin: “Mẹ, máy soi tiền giả của mẹ đâu”.  

             Cầm chiếc đèn tia tử ngoại của Đường Mẫn đến, cô soi mặt đồng hồ thì phát hiện viên kim cương bên trong phát sáng lấp lánh.  

             Là kim cương thật!  

             Viên kim cương là thật, vậy chắc chắn đồng hồ cũng là thật.  

             Tần Lâm lại tặng cô món quà quý giá như vậy sao?  

             “Mẹ, mở y quán kiếm được nhiều tiền lắm hả?”  

             Đường Mẫn lắc đầu: “Con là bác sĩ mà con lại đi hỏi mẹ à? Anh Tiểu Lâm của con chắc chắc đã tiêu rất nhều tiền tích góp mới mua được quà cho con, sao con có thể đối xử với anh ấy như thế chứ?”  

             Lâm Nguyệt Dao bị Đường Mẫn nói cũng cảm thấy hơi áy náy, có điều cô vẫn ương ngạnh: “Vậy thì anh ta cũng không thể khiến Tần đại sư tức giận bỏ đi chứ.....”  

             Lâm nguyệt Dao do dự một lát, cuối cùng vẫn đeo chiếc đồng hồ mà Tần Lâm tặng, cô chần chừ một lúc rồi gửi tin nhắn zalo cho anh.  

             “Ngày mai sinh nhật tôi, Tần đại sư mời viện trưởng của các bệnh viện lớn, có cả chuyên gia chủ nhiệm, anh cũng đến đi”.  

             ......  

             Về nhà Tần Lâm nhận được tin nhắn zalo, lập tức cười khẩy.  

             Tần đại sư mời?  

             Là cái tên Tần Phong đó sao?  

             Dựa vào y thuật rởm của gã ta mà cũng có thể mời viện trường của các bệnh viện lớn sao? Đúng là nực cười.  

             Bỏ đi, nếu Lâm Nguyệt Dao muốn tổ chức bữa tiệc sinh nhật, vậy thì anh sẽ đến.  

             Sau đó Tần Lâm lấy điện thoại gọi cho Mạnh Văn Cương.  

             “Tiểu sư huynh, có gì căn dặn vậy?”  

             “Ngày mai em họ Lâm Nguyệt Dao của tôi tổ chức sinh nhật ở khách sạn Hoa Tử Kinh? Sư đệ giúp tôi mời vị chuyên gia và viện trưởng của các bệnh viện lớn đi”.  

             “Được!”  

             ......  

             Sáng hôm sau, Lâm Nguyệt Dao đã thay quần áo xong xuôi từ sớm rồi đến khách sạn Hoa Tử Kinh, các vị lãnh đạo chủ nhiệm viện trưởng của các bệnh viện lớn đều lần lượt đến, khiến cô vừa mừng rỡ vừa kinh ngạc.  

             “Viện trưởng Trương! Ông cũng đến sao, cảm ơn nhé!”  

             “Lưu chủ nhiệm, cảm ơn món quà của ông”.  

             “......”  

             Các vị lãnh đạo viện ngày thường không thể nào gặp được, nay tất cả đều đến chúc mừng sinh nhật của Lâm Nguyệt Dao, ai ai cũng mang quà rất quý giá, khiến cô vui mừng khôn xiết.  

             Chút hiểu lầm với Tần đại sư tối qua cũng đã biến mất hoàn toàn.  

             Nếu Tần đại sư không có uy danh thì sao lại có nhiều người đến nịnh bợ anh ấy như vậy chứ?

Advertisement
';
Advertisement