Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 249: Cút

Lâm Nguyệt Dao vào trong đại sảnh chào hỏi các
vị lãnh đạo, đều là người trong ngành, có nhiều người
làm cùng một bệnh viện, trước đây bọn họ tưởng
rằng cô và Tần đại sư yêu nhau, cuối cùng hôm nay
cũng biết được thì ra hai người là anh em.

Cho dù là quan hệ gì đi nữa thì Lâm Nguyệt Dao
cũng đều là người thân của Tần đại sư, nếu như sớm
biết cô có hậu thuẫn thế này thì đã đề bạt cô làm phó
chủ nhiệm rồi.

Lúc Lâm Nguyệt Dao đang bận rộn, Tần Lâm cũng
đến hội trường rồi, vừa bước vào đã có không ít người
đến nhiệt tình chào hỏi, không dễ gì mới gặp được
Tần đại sư.

Có rất nhiều bác sĩ nghiên cứu y học lâu năm nắm
bắt cơ hội này đến hỏi Tần đại sư về vấn đề mà họ
không giải quyết được trong nhiều năm.

Tần Lâm cũng rất nhẫn nại, giải thích vài ba câu
để họ hiều ra vấn đề của mình.

Chuyên gia ra tay phát là biết ngay, rất nhiều
người chưa từng nhìn thấy Tần đại sư chữa bệnh, chỉ
nghe người ta nói, thấy Tần đại sư là một cậu thanh

niên trẻ tuổi thế này, trong lòng có chút không phục.

Có điều hôm nay được nhìn thấy, đúng là danh
bất hư truyền, lời lẽ cử trỉ đều toát lên phong thái của
một vị đại sư, hơn nữa trả lời câu hỏi một cách chuẩn
xác và đúng trọng tâm, cách nói lại rất bình dị, thẳng
thắn ngay cả những bác sĩ tay nghề không cao cũng
có thể nghe hiểu được.

Tần Lâm vừa đến thì Mạnh Văn Cương cũng tới
nơi, hai người đứng ở trước cửa nói chuyện với đám
bác sĩ.

Lúc này một chiếc BMW phi đến, người xuống xe
chính là tên Tần Phong tối hôm qua.

Tần Phong đứng ở trước cửa, gã thấy hơi ngượng
ngùng khi nhìn thấy đám người Tần Lâm.

“Cho hỏi, tiệc sinh nhật của Nguyệt Dao tổ chức ở
đây đúng không?”

Đám đông gật đầu, một viện trưởng già hỏi.

“Cậu là ai?”

Người đến tham gia tiệc sinh nhật của Lâm
Nguyệt Dao đều là những nhân vật nổi tiếng trong
giới y học, nếu là bác sĩ của bệnh viện nào đó, bọn họ
chắc đều biết.

Tần Phong ngỡ ngàng nhìn đám người quyền thế
trước mắt, ngượng ngùng nói.

“Tôi là Tần Phong, bạn của Nguyệt Dao”.

Các bác sĩ gật đầu, đã là bạn riêng của người ta
nên họ cũng không tra hỏi nữa.

Tần Phong định bước vào, Tần Lâm đột nhiên cười
nói.

“Không phải anh bảo mình là bác sĩ riêng của
Mạnh Văn Cương sao? Tần đại sư?”

Tần Phong đơ người ra, gã nói.

“Ha ha, không phải tối qua tôi giải thích rồi sao,
tôi không chỉ làm bác sĩ riêng cho chủ tịch Mạnh mà
còn nhiều gia tộc khác nữa......

Tần Lâm cười khẩy: “Nếu đã như thế, gặp chủ tịch
Mạnh rồi sao anh không chào hỏi?"

Tần Phong sững sờ, lúc này gã mới nhận ra Mạnh
Văn Cương ở bên cạnh Tần Lâm, gã đâu có quen ông
ấy? Bác sĩ riêng gì gì đó đều là chém gió.

"À, ha ha, tôi nhất thời hoa mắt không nhận ra,
chào chủ tịch Mạnh”.

Lúc này Mạnh Văn Cương cũng hiểu ra, tên này
mạo danh Tần đại sư?

Đúng là đáng chết!

Dám giả danh tiểu sư huynh lừa đảo ngay trước
mặt cậu ấy, đúng là không biết trời cao đất dày.

Bốp!



Mạnh Văn Cương là người dễ nồi giận, ông giơ tay



-----------------------

Advertisement
';
Advertisement